
Năm 2007, bố tôi gặp tai nạn nghiêm trọng, đó rõ ràng là tính mạng của ông. Mẹ tôi quyết định “đi lấy nước lại” và vội vàng xông hơi cho bố của 3 đứa con thơ. Để rồi dù không đi làm được, cha vẫn mỉm cười hạnh phúc ở lại cuộc đời này. Người đàn ông tội nghiệp này sẽ luôn ôm chặt mẹ tôi, không thể cõng thêm một mái nhà không dột nước, nhà vệ sinh và chỗ bơi lội luôn “cửa trời, đất mở”. Chúng ta đã lớn và bắt đầu đi học, đi làm nhưng vẫn không thể chăm lo được cho cha mẹ.
Một ngày nọ, mẹ tôi hỏi tôi: “Cha mẹ tội nghiệp, con có xấu hổ không?” Khó khăn lớn nhất của tôi là không cho phép cha mẹ tôi có một cuộc sống tốt hơn. “Tôi đáp, rồi bật khóc. Năm nay, tháng 10. Nhà tôi tiết kiệm được một khoản tiền để lợp lại mái nhà nhỏ. Không có điều kiện tài chính nên chỉ dự trù những vật liệu tiết kiệm nhất.
Khu vệ sinh của gia đình.- — Mình thấy thiết bị cao cấp như INAX, dù rất thích nhưng cũng phải chờ có điều kiện phát triển, sau khi cải tiến thì mình thấy có chương trình “Phòng tắm trong mơ” do INAX và tạp chí trực tuyến VnExpress tổ chức, từ hôm đó. Ngay cả trong những giấc mơ của mình, tôi cũng mong chờ chương trình này.
Đối với tôi, “Phòng tắm trong mơ” là mang đến cho bố mẹ tôi một cơ hội “không có không gian thứ ba”, hy vọng và ánh sáng cuộc sống chưa từng có. Nếu may mắn mỉm cười và đồng cảm với chương trình thì đây là điều tuyệt vời và ý nghĩa đối với gia đình tôi.
Lê Thị Hoài Linh