Trong thiết kế và xây dựng nhà ở, người Việt Nam thường được chia thành các không gian chức năng nhỏ, như phòng ngủ, nhà bếp, nhà kho …
Về kinh tế, bộ phận này rất tốn kém. Về mặt phân bổ không gian, đây là một sự lãng phí trong trạng thái “địa hình quá tải”, đặc biệt không phù hợp với nhà phố nhỏ ở các thành phố lớn.
– Một số nhà phố, do kích thước vừa và nhỏ, cấu trúc phân vùng cố định sẽ làm cho không gian hẹp và chật chội hơn, ngôi nhà trở nên chật hẹp và nản lòng, sự sắp xếp này cũng khiến cấu trúc tổng thể bị thu hẹp. Những mảnh vỡ của ngôi nhà bị xé toạc.
Một số kiến trúc sư cung cấp các giải pháp mới để mở các khu vực kín (theo khái niệm cũ) và biến chúng thành các không gian được kết nối. Ví dụ, “sự tách biệt” giữa nhà bếp và phòng khách đôi khi chỉ là một thanh trang trí. Hoặc khi đặt sàn, tách hai hoặc nhiều không gian khác nhau bằng cách tạo sự khác biệt về chiều cao. Trong trường hợp này, diện tích trần chung sẽ có tác dụng làm cho không gian có thể mở rộng.
Giải pháp phân chia không gian với các phân vùng di động cũng được sử dụng rộng rãi trong các căn hộ. Những ngôi nhà hiện đại có thể được sử dụng để che tường, tường giả, cửa xếp … để chủ nhân có thể giảm hoặc phóng to bề mặt nếu cần thiết.
Có một số phương pháp tách. Dựa trên kinh nghiệm “xử lý” không gian của kiến trúc sư và tính cá nhân của từng chủ sở hữu, không gian chức năng khá linh hoạt và mềm mại. Tuy nhiên, dễ dàng nhận thấy rằng những giải pháp này có thể làm cho ngôi nhà sạch hơn và tiết kiệm rất nhiều chi phí xây dựng.
– Tầng trệt lớn hơn có thể biến thành phòng ăn hoặc nhà bếp.
Phân tách không gian thờ cúng và các hoạt động cuộc sống với các phân vùng
Tách riêng không gian đó bằng một ngôi nhà lớn để tạo thành một gia đình xem TV hoặc quây quần. Phòng khách và phòng ăn
sử dụng chậu hoa làm vật trang trí để ngăn cách không gian
(Nguồn: SGTT)