
Tôi sinh ra và lớn lên trong nhiều thời kỳ khó khăn. Vào thời điểm đó, trong một cộng đồng nghèo như quê tôi, phòng tắm rất đơn giản và rộng rãi, không có mái, không có vòi, không có bồn rửa, không có gương và chỉ có 4 bức tường gạch thô. Phòng tắm không có mái che, vì vậy trời đang tối dần. Mặc dù không phải là ánh trăng, tôi vẫn tiếp tục tắm mà không có đèn. Trong đêm trăng sáng, gió thổi rất đẹp. Tôi rót nước lạnh từ mọi giếng lên cơ thể, và cảm thấy dòng nước mát lạnh thấm vào cơ thể mình, và sự mệt mỏi và mệt mỏi biến mất.
Tuy nhiên, dù trời mưa hay bị cảm lạnh thì rất đau khổ. Mưa và gió truyền thống rơi xuống từ những nơi cao, và cái lạnh thấm vào da thịt. Sau khi tắm xong, tôi phải bay sang bếp tiếp theo để mặc quần áo như tên lửa. Cảm giác được ở trong không gian trống đôi khi thật tuyệt, nhưng thành thật mà nói, tôi luôn mơ ước có một phòng tắm thoải mái hơn và làm việc chăm chỉ để thực hiện ước mơ này.
Phòng tắm nhỏ rộng 3,7 mét vuông được trang bị thiết bị sau nhiều năm sử dụng, và nó đã cũ và hỏng.
Nhưng khi xây nhà, hai vợ chồng chạy khắp nơi là đủ để hoàn thành 4 tầng thô. Đồ đạc trong phòng trống rỗng, và các thiết bị phòng tắm rất rẻ, và chúng được mua dần. Hiện tại, nắp bồn cầu ở tầng trệt đang mở và hai vòi chờ tắm vẫn mở. Do đó, tôi không thể chờ đợi để hỗ trợ phòng tắm được làm mới và trở thành điểm nhấn kiến trúc của toàn bộ ngôi nhà. Tôi chân thành cảm ơn các nhà tài trợ của VnExpress và Inax đã giúp mọi người dám mơ ước và hy vọng cuộc sống tốt nhất ở nhà.
Trần Hồng Hạnh