‘Trở về nhà

Một năm, tôi mới về quê ngoại. Tôi mua một cặp bánh tét mang theo chút nắng phương Nam rồi lên tàu về quê mẹ.

Quê tôi ở cực bắc. Người đi từ bắc chí nam, chúng tôi đón Tết từ nam chí bắc. Vé máy bay những ngày cuối năm khó kiếm và đắt đỏ nên bạn mua được ít vé tàu, bỏ vé vội về du xuân cho kịp. Lần đầu tiên đi công tác, về quê nghỉ hè, tôi rất háo hức với kỳ nghỉ Tết. — Xuân về phố. Ảnh: Hoàng Hà .

Những người đi tàu có chung niềm vui như tôi Những người con xa quê trở về đoàn tụ sau một năm vắng bóng. Đi đâu cũng có người miền Bắc, ba lô, cặp sách, quà bánh, đâu đâu cũng thấy mặt đầy người đủ mọi lứa tuổi, trai gái. Tôi đã đi nhiều nơi trong nước, nhưng mong muốn trở về của tôi lại khác. Bẵng đi một năm trời, có một ngôi nhà ở nơi xa, cha mẹ, cha mẹ, anh em đang đợi.

Xe lửa chạy trong hai ngày, và nó đã đi qua nhiều vùng đất vào mùa xuân. Quê hương của ai đó ở khắp mọi nơi. Chúng tôi dừng lại ở ga, một vài người quấn lấy nhau, một vài người lên tàu vẫy tay chào. Không khí mùa xuân theo nắng nóng phương Nam chuyển dần lên phía bắc.

Đi qua đèo Haifan, thời tiết trở lạnh. Hoàng hôn tuyệt đẹp đã buông xuống mặt biển Lăng Cô. Mọi thứ đều bị nhuộm thành màu tím, kỳ dị. Những người khác đang xoa tay, làm ấm áo khoác. Nắng đã khuất, mưa xuân bao trùm những bông đào hồng héo. Mọi người trên tàu nói đủ thứ, bạn sẽ được gì ở Chase năm nay, bạn làm công việc gì, và bây giờ bạn phải lấp đầy nhà của bạn với Pan Zhong năm nào, đặc sản quê tôi trong lễ hội Chase là gì? Món quà là gì? Khó …

Nhớ nồi cỏ đó h.

Tôi lắng nghe miền trong ký ức, cánh tay siết chặt hơn làn áo mỏng, tiếng pháo nổ trong tim, tiếng trẻ con gào thét. Lì xì, tôi nghe gió xuân thổi. Một năm hanh thông, kiếm tiền, công việc, nhiều rối rắm, vui buồn nhiều, gặp gỡ, chia tay, ly tán, sát nhập. Từ trên núi xuống biển sâu, những bản làng sâu thẳm, ly rượu cắt da cắt thịt, rồi đến những làng chài ven biển hứng chịu bão tố giờ đây từng mái nhà cuối cùng cũng được trồng. Hãy tận hưởng một cái Tết trọn vẹn, để làn khói lam chiều lan tỏa trên mái nhà, hơi nóng bập bùng, một nồi bánh chưng xanh vui trong căn bếp tiện nghi.

Và tôi, trong khoảng thời gian dài, trong chuyến “du lịch” cuối cùng của năm nay, đã đưa bố mẹ và những người thân yêu của tôi trở về nhà trong vòng tay ấm áp. Đêm mưa Hà Nội. Tôi thấy đâu đó mùi xưa cũ. Những cành hoa đào dưới khung cửa đã phai. Lễ hội mùa xuân ở đây, và mùa xuân ở đây.

Nước hoa Tết cũ. -Lam Linh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *